Trong lịch sử, lăng mộ thường là những công trình lớn và ấn tượng dành cho một nhà lãnh đạo quá cố hoặc người quan trọng khác. Tuy nhiên, lăng mộ nhỏ nhanh chóng trở thành phổ biến với các quý tộc và quý tộc ở nhiều nước. Trong đế chế La Mã, những lăng mộ này thường dao động trong các khu đông dân cư hoặc dọc theo lề đường: Via Appia Antica giữ lại những tàn tích của nhiều lăng mộ cá nhân dài hàng dặm bên ngoài Rome. Tuy nhiên, khi Kitô giáo trở nên thống trị, lăng mộ đã không còn được sử dụng.[3]
Sau đó, lăng mộ trở nên đặc biệt phổ biến ở châu Âu và các thuộc địa của nó trong thời kỳ đầu hiện đại và hiện đại. Một lăng mộ duy nhất có thể được niêm phong vĩnh viễn. Một lăng mộ bao quanh một phòng chôn cất hoàn toàn trên mặt đất hoặc trong một hầm chôn cất bên dưới kiến trúc thượng tầng. Chúng có thể chứa một hoặc nhiều xác, có thể trong quách hoặc các hốc xen kẽ. Lăng mộ hiện đại cũng có thể hoạt động như columbarium (một loại lăng mộ cho hài cốt hỏa táng) với các hốc chứa nước khác. Lăng mộ có thể được đặt trong một nghĩa trang, sân nhà thờ hoặc trên đất tư nhân.
Ở Hoa Kỳ, thuật ngữ này có thể được sử dụng cho một hầm chôn cất bên dưới một cơ sở lớn hơn, chẳng hạn như một nhà thờ. Nhà thờ Đức Mẹ Thiên thần ở Los Angeles, California, chẳng hạn, có 6.000 không gian riêng biệt và phòng chứa đồ dùng để giao thoa ở tầng dưới của tòa nhà. Nó được gọi là "lăng mộ tiền điện tử". Ở châu Âu, những hầm ngầm này đôi khi được gọi là hầm mộ (crypt/catacomb).
|